Bệnh viện trả về, nằm chờ ngày chết, bệnh nhân bất ngờ sống lại thoát khỏi ung thư vòm họng nhờ BÀI THUỐC TIÊN từ trứng gà và thuốc Bắc
Ung thư vòm hầu vì căn bệnh… viêm mũi bị bỏ quên. Bệnh viện trả về, bác sĩ lắc đầu…
Ông Thuối – bệnh nhân đã khỏi căn bênh ung thư vòm họng chia sẻ.“Uống thuốc vào cảm giác rất mát lạnh, có thể cảm nhận được độ dịu của từng giọt thuốc ở cổ rồi xuống tới tận bao tử. Uống đến liều thứ 4 tôi ăn ngon miệng, sức khỏe hồi phục được rất nhiều”
Tiếp xúc với PV Báo TT&ĐS, Trần Xuân Thới (45 tuổi, ngụ ấp Ô Tre Nhỏ, xã Thanh Mỹ, huyện Châu Thành, tỉnh Trà Vinh) chia sẻ về một trường hợp bệnh vô cùng đặc biệt:
“Gần nhà tôi có một người bị bệnh tưởng chết mà giờ đã khỏi bệnh một cách bất ngờ. Ngày bệnh viện cho về, ai cũng nghĩ ông ta không thể qua khỏi được cơn nguy kịch. Ông ấy đi 4, 5 cái bệnh viện mà chữa không được.
Mãi đến khi đưa đến Bệnh viện Ung Bướu thì mới đoán đúng bệnh nhưng cũng không chữa dứt hẳn được. Bệnh viện trả về, ổng còn có 37kg, người ốm tong như cây sậy, đi đứng, ăn uống không xong.
Vậy mà chỉ uống mấy vị thuốc Bắc giá vài chục ngàn đồng cùng lòng đỏ trứng gà mà ổng ăn uống, ngủ nghỉ được. Sau vài tháng đi tái khám, bác sĩ thông báo bệnh của ổng đã khỏi 100%. Từ ngày hết bệnh, ổng mập lên nhanh chóng”.
Người đàn ông may mắn giành giật lại sự sống từ tay “tử thần” đó là ông Bùi Văn Thuối (SN 1951, ngụ ấp Ô Tre Nhỏ, xã Thanh Mỹ). Căn bệnh mà ông Thuối mắc là ung thư vòm hầu.
Nhìn ông Thuối khỏe mạnh, mập mạp, khó ai nghĩ rằng ông từng có “tiền án” bệnh ung thư vòm họng quái ác.
Được biết để có một sự khỏe mạnh như ngày hôm nay, ông Thuối đã phải trải qua những ngày tháng đau đớn vì bệnh, những trận “thập tử nhất sinh” đấu tranh với thần chết.
Cầm trên tay cuốn sổ khám bệnh, ông Thuối chia sẻ: “Đây là kết quả tái khám của tôi tại Bệnh viện Ung Bướu (TP. HCM). Bây giờ, bác sĩ thông báo tôi hết bệnh, khỏe mạnh như người bình thường.
Mới cách đây 6 tháng thôi, tôi vẫn còn bạo bệnh, ốm nhom ốm nhách. Từ một người cường tráng 60kg, đến lúc được bệnh viện trả về tôi chỉ còn 37kg.
Khi ấy tôi gầy trơ xương, ốm hơn những người bị AIDS thời kỳ cuối. Có người còn chẳng dám nhìn tôi nữa. Tôi chỉ cần vén áo lên là thấy hết cả xương, bụng xẹp lép không có một tí thịt.
Nhìn tôi ai cũng lắc đầu, bảo chết. Thế nhưng tôi vẫn khỏe mạnh, sống cho tới hôm nay”.
Theo lời ông Thuối, ông là người dân gốc tại vùng đất kháng chiến Trà Vinh. Tuổi thanh niên, ông đã tình nguyện nhập ngũ để phục vụ đất nước.
Đến ngày 2 miền đất nước thống nhất, ông Thuối cũng như bao người lính khác trở về quê hương tích cực làm ăn, xây dựng hạnh phúc gia đình. Rồi lần lượt 5 đứa con của ông ra đời.
Cuộc sống khốn khó, nhưng nhờ “đồng vợ đồng chồng” đã giúp vợ chồng ông Thuối cùng cố gắng nhiều hơn vì các con.
Sau hơn 20 năm chăm chỉ lao động, ông Thuối cũng dành dụm được một số tài sản riêng cho gia đình và hơn 15 công đất trồng dừa. Cuộc sống của gia đình ông đã ấm no hạnh phúc.
Thế nhưng hạnh phúc sum vầy bên gia đình chưa được bao lâu thì ông Thuối mắc trọng bệnh. Ông Thuối kể: “Tôi mang trong người mầm bệnh 20 năm mà không biết.
Đến thời gian nhập viện vì bệnh viêm xoang nặng, tôi mới té ngửa ra mình mang ung thư. Quả thật cho đến nay tôi cũng không thể tin được mình lại mắc phải căn bệnh quái ác ấy. Khác với nhiều người, tôi đã có tiểu sử bệnh viêm mũi từ lâu.
Cũng chính vì căn bệnh nhỏ mà nó gây tác hại lớn, làm lây lan sang nhiều bộ phận khác. Lúc đó, cứ trở trời là mũi của tôi lại đau nhức, chảy nước…
Rồi mỗi bị đau, tôi lại ra tiệm thuốc Tây mua uống. Tôi uống để cầm chừng chứ không hết, cứ gặp điều kiện là bệnh lại phát. Với lại nghĩ bệnh đó chỉ là thông thường nên tôi không đi khám”.
Rồi các triệu chứng bệnh cũng dần xuất hiện thêm như ù tai, nghe kém, mờ mắt, đau đầu dữ dội… Có khi ông còn ngạt mũi nặng, chảy máu cam khiến người thân trong nhà vô cùng lo lắng.
Ông Thuối cho hay, biết ông có bệnh viêm mũi nên mọi người trong nhà chăm sóc ông kỹ lưỡng, hạn chế đi ra ngoài để tránh mũi lại “hành”.
Trong một lần đi đám tang của người thân, ông bị dị ứng với khói nhang, mùi… 3 ngày sau, ông lên cơn đau đầu kèm ù tai, sổ mũi liên tục.
Bệnh trở nặng ông được gia đình đưa đi nhập viện tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Trà Vinh rồi chuyển lên Bệnh viện Triều An, rồi đến Đại học Y Dược (TP. HCM). Nhưng tất cả đều không bắt được chính xác bệnh.
Sau đó, ông lại được chuyển sang Bệnh viện Ung Bướu (TP. HCM) điều trị. Tại đây ông được các bác sĩ thông báo bị ung thu vòm họng giai đoạn bệnh chuyển biến nặng.
Ông Thuối bộc bạch: “Bác sĩ bảo tôi bị ung thư vòm họng bao gồm cả ở lỗ mũi, cổ, cuống thực quản. Vì bệnh được phát hiện muộn nên hiện tại phương pháp buộc phải dựa vào xạ trị trong thời gian dài.
Chính căn bệnh viêm mũi không được điều trị kịp thời, để kéo dài khiến các bộ phận liên quan bị ảnh hưởng dẫn tới ung thư, và cái chết cận kề. Tôi nghe xong như chết lặng”.
Nghe lời khuyên của các bác sĩ, gia đình ông Thuối quyết định cho ông nằm lại bệnh viện để điều trị. Trong khoảng thời gian 5 tháng ông nằm điều trị tại bệnh viện, gia đình ông tiêu tốn hơn 100 triệu đồng.
Nhưng tình trạng sức khỏe của ông vẫn không mấy khả quan. Hàng ngày, phải thực hiện xạ trị khiến ông không thể ăn uống được, chỉ nhờ truyền đạm giúp ông vượt qua cơn đói.
Tuy nhiên cơ thể không thể hấp thu dinh dưỡng khiến cơ thể ông càng gầy gò, héo mòn hơn.
Ông Thuối chia sẻ: “Ngày ấy, cứ đi tia (xạ trị) là tôi khỏe được chút nhưng hết thì lại mệt mỏi vô cùng. Chưa nói đến chuyện không ăn uống được, cơ thể không hấp thu dinh dưỡng được đã khiến tôi chết lên chết xuống.
Có thực mới vực được đạo, nhưng không ăn uống được thì dù xạ trị cỡ nào cũng vậy!
Nằm được hơn 5 tháng, nghe bác sĩ nói tế bào ung thư có chiều hướng giảm, không di căn, lây lan nữa tôi cũng mừng.
Nhưng sống trong “địa ngục” hơn 5 tháng mà tế bào mới được cầm cự lại chứ chưa giảm sút khiến cả nhà tôi rất bất an, vì sức khỏe tôi không thể chịu đựng thêm 1 ngày xạ trị nào.
Nên gia đình tôi ngỏ ý xin về nhà, bác sĩ cũng cho về điều trị, nhưng phải tiếp tục theo dõi và tái khám đúng định kỳ”.
Sau 4 liều thuốc có thể ăn ngon miệng, khỏe mạnh như người bình thường
– PV: Ngày ấy bệnh đang tiến triển tích cực nhờ xạ trị sao ông lại từ bỏ mà về nhà, ông không sợ bệnh lại trở nặng nguy hiểm đến tính mạng sao?
– Ông Bùi Văn Thuối: Thật ra chết ai mà không sợ. Trước thời gian xạ trị, tôi đã trải qua tháng ngày sống như địa ngục vì bạo bệnh rồi, cho đến khi được xạ trị thì nó liền kéo theo nhiều phản ứng phụ khác, làm sao cơ thể tôi chịu đựng được.
Khi đó dù yếu đuối cỡ nào tôi cũng ráng vượt qua, thực hiện xạ trị vì gia đình mình. Nhưng sau hơn 5 tháng, vừa đau đớn, mệt mỏi vừa tuyệt vọng vì ung thư mà lại không ăn uống gì được khiến tôi càng thất vọng hơn.
Được bác sĩ thông báo bệnh thuyên giảm tôi rất mừng, nhưng không thể tiếp tục điều trị, thân thể tôi đã “quá đát” chịu đựng rồi.
– Trong khoảng thời gian trước và khi đang xạ trị ông thấy sức khỏe mình thế nào?
– Trước thì tôi hay bị hành các chứng viêm mũi, đau đầu, mệt mỏi kéo dài… Đến khi biết mình mang ung thư thì tinh thần tôi và gia đình ngày càng sa sút hơn, vợ con cứ lo sợ, vì tôi không ăn uống được gì hết.
Hễ ngửi mùi thức ăn là tôi nôn ói ngay, uống sữa cũng không xong. Khi nằm viện xạ trị cũng vậy, cháo trắng mà tôi cũng không ăn được miếng nào, không tự đi đứng được, mất ngủ liên tục. Thân hình thì trơ như một bộ xương, ai thấy cũng lắc đầu.
Ngoài ra, trước khi đi vào liệu trình xạ trị, vì để phòng ngừa các bệnh về răng miệng bác sĩ đã nhổ 5 cái răng, làm sạch các mảng bám, trám răng cho tôi… họ mới thực hiện xạ trị.
Trong khoảng thời gian xạ trị tôi còn bị nhiều phản ứng phụ khác khiến người tôi xuống sắc trầm trọng như người sắp chết.
Da thì bị viêm, khô miệng, không ăn uống được vì lưỡi không còn nhận biết mùi vị thức ăn, hay buồn nôn, mệt mỏi, miệng và mặt bị đau nhức một số vùng…
– Vậy từ ngày về nhà, cơ duyên nào mà ông khỏi bệnh?
– Khi về nhà, cứ nghĩ tôi sẽ cầm chắc cái chết nên nhiều người hàng xóm và dòng họ lần lượt kéo đến thăm hỏi tôi… lần cuối. Trong đó có cậu Ba Thanh, thấy tôi nằm xơ xác trên giường, ông không thôi lắc đầu bảo:
“Bệnh ông đã quá đát rồi! Để tôi về nhà điều chế cho ông vài ly thuốc uống. Nếu hợp thuốc ăn uống được thì tất bệnh ông sẽ giảm và dứt hẳn”.
Nói xong cậu Ba lập tức đi về. Ngày hôm sau cậu sang và mang theo ly thuốc màu đen như nước trà, kêu tôi uống hết và dặn: Ngày hôm sau ra nhà cậu, lấy tiếp 2 lần uống nữa sẽ thấy tác dụng ngay.
– Khi uống thuốc “lạ”, ông có cảm giác và biểu hiện như thế nào?
– Không biết sao, khi ấy chỉ cần có thứ gì đụng tới cổ họng đã khiến tôi ói mửa, đau đầu. Vậy mà khi cậu Ba đưa thuốc cho tôi uống không có những biểu hiện đó.
Uống thuốc vào cảm giác rất mát lạnh, có thể cảm nhận được độ dịu của từng giọt thuốc ở cổ rồi xuống tới tận bao tử. Uống được 1 liều, tôi liên tục đi ngoài, điều đặc biệt toàn là chất thải có mủ màu xanh, nhớt.
Sang liều thứ 2, tôi bỗng dưng thèm ăn. Mỗi lần ăn cháo phải bằng tô, ăn liên tục rồi đêm đến ngủ được ngon giấc không còn bị hành nữa. Đến liều thứ 4, tôi thấy ăn cái gì ngon miệng, điều này trong lúc bị bệnh tới nay chưa từng có.
– Bao lâu thì ông cảm nhận mình đã hết bệnh?
– Thấy hết bệnh, tôi xin cậu Ba cho thêm vài liều uống tiếp nhưng ông ấy bảo đã khỏe, không nên dùng nữa. Trước tiên là khuyên tôi nên giữ gìn sức khỏe tránh làm nặng, cần tẩm bổ bằng tổ yến. Mấy tháng sau tôi lên tái khám thì bác sĩ rất bất ngờ.
Chưa nói tới chuyện hết bệnh hay không nhìn tôi trắng trẻo, mập mạp ai nấy cũng ngạc nhiên. Khám bệnh, bác sĩ bảo bệnh tôi đã hết hoàn toàn, nhưng vẫn cần thời gian theo đõi.
Ngày ấy, tôi chỉ hết cho mấy người nằm cùng phòng với mình về nhà cậu Ba. Họ cũng được chữa hết, khỏe mạnh ăn uống dữ lắm.
Trao đổi với PV, ông Trần Văn Thanh (cậu Ba Thanh) – người trực tiếp chữa trị cho ông Thuối, cho biết: Tình trạng bệnh của ông Thuối là ung thư do di căn từ các chứng viêm mũi lâu ngày, nếu không chữa trị kịp thời sẽ gây hiểm đến tính mạng.
Mỗi lần tái phát viêm mũi, nước bệnh chứa vi khuẩn từ mũi dần xuống cổ họng, vòm hầu gây lây làm viêm nhiễm các vùng này. Chính vì bệnh nằm trong người suốt một thời gian dài không điều trị dẫn đến tình trạng nguy hiểm như ngày hôm nay.
Ông Thanh cho biết: “Vấn đề ở đây, khi tôi tới nhà và nhận trách nhiệm chữa trị cho ông Thuối, tôi đã tiến hành đo huyết áp, bắt mạch…
Tuy nhiên, ông ấy bị tụt huyết áp rất nguy hiểm, hơn nữa chỉ cần ngửi mùi, hay bất kỳ thứ gì vào cổ họng điều dẫn tới non mửa. Ngày ấy, tôi thử lấy 1 thìa nước lọc cho ông ấy uống, vậy mà ổng đã nôn mửa, ôm đầu la nhức kinh hoàng.
Thân người của ông ấy ốm yếu, ngay cả việc đi đứng hay ngay cả những lúc hả miệng lớn để nói chuyện cũng rất khó khăn”.
Chia sẻ về phương thuốc “bí truyền” đặc trị bệnh của ông Thuối, lương y Thanh cho hay: “Tôi dùng những dược liệu riêng của mình để điều chế ra 4 liều cho ổng uống. Trong phương thuốc này tôi cân nhắc liều lượng rất kỹ lưỡng, gồm 6 vị thuốc Bắc.
Các vị thuốc trên được mài mòn, trộn cùng lòng đỏ của 1 quả trứng gà. Còn chi tiết về các phương dược khác thì tôi không thể chia sẻ với PV vì đây là cách tôi làm từ thiện, sợ lộ ra sẽ có người lấy “làm tiền” người bệnh.
Trong khi trước giờ tôi giúp người hoàn toàn miễn phí, chỉ có những thứ phải mua thì người bệnh mới gửi tiền để tôi mua giùm, vài chục ngàn bạc thôi.
Theo Soha